Bài 27. Tham số của hàm

A. YÊU CẦU CẦN ĐẠT

- Biết cách thiết lập các tham số của hàm. Hiểu được cách truyền giá trị thông qua đối số hàm.

- Biết viết chương trình có sử dụng chương trình con   .

B. NỘI DUNG BÀI HỌC

1. THAM SỐ VÀ ĐỐI SỐ CỦA HÀM

Ví dụ. Cách truyền dữ liệu qua tham số

1 >>> def  f(a,b,c):            #  Hàm f() có 3 tham số a, b, c

2                 return a+b+c

3 >>> f(1,2,3)          # Hàm f() được gọi với ba giá trị cụ thể

4 6

5 >>> x,y,z = 10,20,5

6 >>> f(x,y,z)     # Hàm f() được gọi với ba biến đã có giá trị

7  35

8  >>> f(a,b,c)            # Lời gọi hàm bị lỗi nếu các tham số được truyền vào chưa có giá trị

9  Traceback (most recent call last):

10 File “<pyshell#6>”, line 1, in <module>

11    f(a,b,c)

12 NameError: name ‘a’ is not defined

13  >>>

Ghi nhớ: Tham số của hàm được định nghĩa khi khai báo hàm và được dùng như biến trong định nghĩa hàm. Đối số là giá trị được truyền vào khi gọi hàm. Khi gọi hàm, các tham số (parameter) sẽ được truyền bằng giá trị thông qua đối số (argument) của hàm, số lượng giá trị được truyền vào hàm bằng với số tham số trong khai báo của hàm.

2. CÁCH SỬ DỤNG CHƯƠNG TRÌNH CON

Ví dụ 1. Việc kiểm tra một số có là số nguyên tố được lặp đi lặp lại từ 1 đến n và do đó nên sử dụng hàm prime(n) để kiểm tra sẽ giúp chương trình cấu trúc rõ ràng và dễ hiểu hơn.

Chương trình hoàn chỉnh giải bài toán trên có thể được viết như sau:

 Ví dụ 2. Chương trình sử dụng chương trình con.

     Cho trước hai dãy số B, C, chương trình chính cần tính tổng các số hạng dương của mỗi dãy này. Chúng ta sẽ thiết lập hàm tongduong(A) để tính tổng các số hạng lớn hơn của một dãy A. Chương trình chính sẽ gọi hàm tongduong(A) 

Chương trình có thể như sau:

 

Tóm lại:

Sử dụng chương trình con có thể giúp phân chia việc giải một bài toán lớn thành giải quyết các bài toán nhỏ và phát huy được tinh thần làm việc nhóm; Chương trình chính có cấu trúc rõ ràng, dễ hiểu hơn; Nếu cần hiệu chỉnh, phát triển và nâng cấp cũng thuận tiện hơn.

C. CỦNG CỐ - VẬN DỤNG

THỰC HÀNH

Truyền giá trị cho đối số của hàm

Nhiệm vụ 1. Thiết lập hàm f_sum(A, b) có chức năng tính tổng các số của danh sách A theo quy định sau:

- Nếu b = 0 thì tính tổng các số của danh sách A

- Nếu b khác 0 thì chỉ tính tổng các số dương của A

Hướng dẫn. Chương trình luôn kiểm tra giá trị của đối số b khi tính tổng các số của danh sách A

Chương trình có thể như sau:

 

Nhiệm vụ 2. Thiết lập hàm f_dem(msg, sep) có chức năng đếm số từ của một xâu msg với kí tự tách từ là sep

Ví dụ:

f_dem(“Mùa thu lịch sử”, “ ”) 

#  trả lại giá trị 4

f_dem(“Mùa thu lịch sử”, “ . ”)

# trả lại giá trị 1

Hướng dẫn. Để tách xâu msg thành các từ, ta dùng lệnh split(). Tham số sep chính là tham số của lệnh split().

Chương trình có thể như sau:

 

Nhiệm vụ 3. Thiết lập hàm merge_str(s1, s2) với s1, s2 là hai xâu cần gộp . 

Hàm này sẽ gộp hai xâu s1, s2 theo cách, lấy lần lượt kí tự s1, s2 đưa vào xâu kết quả. Nếu có một xâu hết kí tự thì đưa phần còn lại của xâu dài hơn vào xâu kết quả. Ví dụ nếu s1 = “1111”, s2 = “0000”, thì xâu kết quả là “10101010”

Hướng dẫn. Gọi S là xâu kết quả trước và sau khi gộp hai xâu s1 và s2, chương trình có thể như sau:

 

  --- THE END ---

 

    

GÓI TRẮC NGHIỆM A


Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn
Responsive Advertisement
Responsive Advertisement4